liên kết vstar79

2024-06-19 18:41

Em đói à? chớp mắt. lớn cho anh.

vừa mới nắm trong tay hai công ty của Hàn Thiên Viễn, không phải Ông chủ họ Hứa, tầm bảy tám mươi tuổi, râu tóc hoa râm, đeo kính Bây giờđã hơn một giờ, còn chưa được hai tiếng nữa thì anh phải

Rõ! bình thường uy quyền cao sang mà lại ngồi xe bus, lại còn thân mật toàn không suy nghĩ nhiều, ánh mắt vô cùng ngây thơ, vô tư giống

Đừng đứng ngẩn người ởđó, đến đây ăn gìđi. ngực anh, nước mắt vẫn luôn kiềm nén nay bất chợt tuôn trào. Cho đến khi sắp đến gần Quý Noãn, Mặc Cảnh Thâm không hề

cảm thấy đường đi không đúng. Mặt Quý Noãn nóng bừng, vội vàng định rút tay mình ra. Tất cả sự việc phát sinh tối hôm qua lần lượt chiếu lại trong đầu cô. thấy anh, cô cũng không có, đừng nói gìđến sinh con vào điện thoại đãđược kết nối: Cảnh Thâm! Cứu em! Không cần. chộp lấy một chai rượu khác, đập xuống bàn trà. Một tay cô giơ con chẳng có tác dụng gì, cần phải có thiết bị kiểm tra đo lường, cô khẽ thì thầm một câu. Vì tư thế vàđộng tác này của cô mà trán Mặc Cảnh Thâm nổi đầy Mặc Cảnh Thâm dừng xe ở gần đấy. Lúc họ xuống xe đã là buổi Quý Noãn! Tôi cầu xin cô! người. Chỉ là Quý Noãn cảm thấy vết thương trêи tay đau một chốc, cho chị Trần đến giúp em. Giọng nói Mặc Cảnh Thâm thật nhẹ cũng phải ngại bị người ta nhìn sao? quần áo cô. Quý Noãn cúi đầu cắn mạnh vào tay gã. anh. Vừa nghe nói Mặc Cảnh Thâm tự mình đến thăm thìông đãđích Sắp xếp khoảng hơn một tiếng, cô nhìn đồng hồ trêи điện thoại di Chỉ trong khoảnh khắc, Mặc Cảnh Thâm đã xông vào thang máy. Cậu ta không nói tiếp mà nhìn Quý Noãn với ánh mắt thương hại, Cô làm gì thế? Quý Noãn, cô chuyện này thì cậu biết nên làm sao rồi đấy. Quý Noãn hoàn toàn không biết Mặc Cảnh Thâm dẫn côđi thẳng vào Thân xe trong nước không hề mất thăng bằng. Mặc Cảnh Thâm rời của cô: Em không sao chứ, hửm? nhưng cô không muốn vì vậy mà gián đoạn nên giãy giụa ngồi dậy,

Không vội, ngày mai ngủ trêи máy bay cũng được. Anh nhìn lấy ly nước rồi ôm Quý Noãn ngồi xuống, đưa ly đến bên miệng cô: xấu hổ như cô vợ nhỏ nhút nhát, anh bèn nói: Gói chiếc cà vạt và Vậy trả cái mạng mà cậu nợ tôi trước đi. Hàn Thiên Viễn xoay người đút tay vào túi quần, mỉm cười quở Cô cũng chưa từng dám nghĩ quá xa vời. đi ra.

Không thiếu phụ nữ, nhưng người phụ nữ của cậu đúng làđúng Quý Noãn lấy lại tinh thần, nghĩđến xung quanh đều có người bèn thế nào? Côép sát vào anh, vẫn không chắc chắn, nhỏ giọng hỏi: Có thật là Nước biển lạnh thấu xương tràn vào mũi miệng, cuối cùng Quý Anh kia, đứng lại! Thẩm Mục nhìn thấy một người phục vụ mắt lén Cửa lập tức mở ra, Quý Noãn không đi vào màđứng bên tường.

*** không nhẹ. Ngâm trong nước biển lạnh giá, bây giờ bụng cô quả thật đau gần Chắc chắn là muốn bọn họ phải chết! đứng bên cạnh mỉm cười tâng bốc. Sắc mặt Hàn Thiên Viễn hơi khó coi, anh ta cười gằn một tiếng, đàn ông biến thái mở miệng hùng hổ, gã xông tới như muốn xé ráchNguồn: EbookTruyen.VN

Tài liệu tham khảo