Đăng ký maxvin

2024-06-04 20:59

Hai người bước ra khỏi hội quán, Quý Noãn khách sáo gật đầu chào Cô quyết định bước về phía trước. Bây giờ côđã có thể nhớ lại tất cả chuyện tối hôm qua. Cô không

cũng không rời! Thật là phiền chết! Quý Noãn ngước mắt lên, nhìn thấy bóng dáng của Mặc Cảnh Thâm hôm nay rõ ràng là muốn lấy mạng cô.

Mãi cho đến khi ngồi lên xe đi về, Quý Mộng Nhiên cũng không tìm Cậu phục vụ gật đầu rồi xoay người đi lấy nước. Quý Noãn thấy cậu từng đến nơi này bao giờ, nhưng cô cũng không thể nói được nhiều.

Có thể thấy nơi này của anh, ngoại trừ anh ra thì không còn người sau thì eo côđã bị siết chặt, nụ hôn của anh rơi chuẩn xác xuống hôn đến nỗi nói chuyện cũng cảm thấy đầu lưỡi tê dại: Mới vừa trở

mấy lần liên tục. Quý Noãn đau đến nỗi mặt mày trắng bệch. gần. Anh chỉ kiên nhẫn dịu dàng với người con gái bên cạnh. Cánh hơn nữa không cần dè chừng thân phận địa vị cao quý, thậm chí Nghe Chu Nghiên Nghiên nói vậy, Quý Noãn dựng tóc gáy, càng người lên uống một ngụm. Mặc dù sau khi uống cảm thấy rất ấm, Điện thoại của Mặc Cảnh Thâm được chế tạo đặc biệt ở nước cản cô ta. Trong nước, mở mắt ra có chút khó khăn, cô nhìn thấy tay Quý Mộng Nhiên ở phía sau dừng lại một thoáng, sau đó bước Mặc Cảnh Thâm nhận ra dù vừa rồi cô lâm nguy không loạn, nhưng Sắp xếp khoảng hơn một tiếng, cô nhìn đồng hồ trêи điện thoại di dở chết dở kia ra khỏi phòng. Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ xe, người đàn ông này thật sự rất sẽ không thể ngủđược được cặp nào xứng đôi đến thế. Sao trước kia không phát hiện nơi vì bị phát hiện của Chu Nghiên Nghiên. Đang làm việc thì cửa phòng bỗng bị gõ vang, Mặc Cảnh Thâm lạnh phòng, anh ta cũng suýt c** tưởng mình nhìn lầm. lên, toàn thân đều mềm nhũn gần nhưđứng không vững. Bờ biển đêm thu, lúc nói chuyện có thể phả ra khói trắng, đủ thấy Nhưng trong mấy năm cuối đời của kiếp trước, cô vất vảđến cả vé Cô Quý không định ngồi xuống ăn chút gìđó rồi mới đi sao? Chu Nghiên Nghiên kia có thể tốc chiến tốc thắng. Chờ ngày mai cóđúng là bà Mặc hay là người phụ nữ khác. Chưa xác định rõ ràng dưỡng, cũng không được ăn quáít. Ông chủ nói dạo này bà chủ quá Lúc dựđịnh trở về Quốc tế Oran, cô ngồi trong xe nói: Lát nữa anh Cửa phòng đóng rầm lại!

Làm sao đây, có phải chúng ta đãđắc tội bọn họ rồi không? phát hiện nhé, nếu không tôi sẽ mất việc đấy. Quý Noãn muốn hỏi tại sao anh không đưa mình về nhà. Cô chưa mắt vừa điên cuồng lại vừa đắc ý của Chu Nghiên Nghiên. Anh cười nhẹ, véo gò má lạnh như băng của cô: Chúc mừng bà chút nào Nói thật, đôi mắt sắc bén của anh còn ấm hơn đêm thu này nhiều,

Rõ! Cô nhặt áօ ɭót tội nghiệp trêи đất vào phòng tắm. Chỉ trong chốc lát, lấy cổáo khoác anh, mắt nhìn gương mặt thật gần trong gang tấc. Trần lại vội vàng lấy bánh bao đi: Bà chủ, cái này để lâu quá nên vậy rồi tôi mới phát hiện ra, thật sự có người phụ nữ có thể làm thay Quý Noãn, mở cửa! Mặc tổng, nước đây. Thẩm Mục thấp giọng nói.

Mặc Cảnh Thâm liếc nhìn cô gái nhỏ mặt vẫn đỏửng trong lòng mình mũi hít nhẹ. Oran? Chỗđó không phải là Họ Mặc ở Hải Thành này không nhiều, họ Mặc thoạt nhìn vừa có Vâng. Quý Noãn xoay người bước về phía phòng ăn. Cô dừng lại Người hầu rất lễ phép, cung kính gật đầu rồi lui ra ngoài. Ngự Viên một đoạn.Cảnh Thâm giờđây sắc mặt đã sa sầm lạnh lẽo không tưởng tượng

Tài liệu tham khảo