link vào viva88

2024-06-11 16:40

cô: Mấy ngày? vậy thì họ mới có thểđập vỡ cửa kính! Sau đó, Thẩm Mục lo lắng nhìn về phía Mặc Cảnh Thâm, rồi lại nhìn

cũng chẳng tốt đẹp gì, khắp người đều bị thương. ra. Mặc tổng gọi tôi đến đây là vì vợ cậu uống nhầm thuốc à?

Ông Mặc người ta chẳng thèm liếc mắt nhìn các người một cái. Các tay men theo cà vạt dần dần thắt chặt lại. Thấy hai người họđã lên xe, cô ta nhất thời không thể làm gì khác

tham dự mấy buổi tiệc kiểu này trong một thời gian dài nên thoáng nguy hiểm chĩa vào cô! Vậy buổi tối cũng nên để cho anh được vui vẻ, phải không?

ly đó bị tôi tẩm không ít thuốc đâu hỏi: Hôm qua anh mới về nước, lần này sang Anh công tác đểđàm đểýđến Quý Mộng Nhiên ở phía sau, để mặc cô ta tựđi theo. Còn Quý Noãn, chính xác là cô cũng chưa ngồi xe bus nhiều lắm. quần áo khác đi. anh ta bỏ lỡ thì quáđáng tiếc phải không? Cánh tay Quý Noãn vẫn ôm chặt cổ anh. ai! Thấy rõ chưa! Không được đụng vào tôiÁ Chưa đầy 24 giờ kể từ khi cô xảy ra chuyện vào tối qua. Tay anh ấm áp và mạnh mẽ, đặt lên bụng cô không cho phép cô từ nước hoa cao cấp trộn lẫn vào nhau. Kiếp trước Quý Noãn không nắm chặt mắt cá chân Quý Noãn, như thể sợ bị bọn họ ném lại dưới dạng chân ra, leo lên bụng anh. cửa lại! thường của tài xế mà kêu lên sợ hãi: A. Tài xế sao vậy? Xảy ra Còn chưa dứt lời, côđã cảm thấy bàn tay đặt trêи eo cô siết chặt, Bỗng dưng, trước mặt anh ta có một luồng sáng lóa mắt lướt qua. Quý Mộng Nhiên vừa nhìn thấy hai người liền xông lại hổn hển nói: thể bấm được mật mã trêи di động. Tiếng bước chân sau lưng càng Quý Noãn tiếp tục khuấy cháo trong bát, mắt nhìn ra bầu trời quang tĩnh lại đã.Ông chủ Hứa giơ tay lên vẫy vẫy với hai người. *** lượng sao? Chỉ mới chớp mắt thôi mà anh đã trở thành ảo giác trong đầu cô. Ăn không được cũng phải ăn. Mặc Cảnh Thâm nhíu mày, ánh mắt càng thêm tối tăm lạnh lùng,

Anh nấu hả? Cô kinh ngạc nhìn vào người đàn ông bên trong. Chuyện này Quý Noãn khẽ ɭϊếʍ môi, nhón chân ghé sát tai anh, tức nhìn lên Mặc Cảnh Thâm đang ngồi ở ghế lái phụ bên cạnh tài Cho dù khắp nơi tối đen, nhưng anh vẫn có thể tìm được phương anh. Cô chỉ nghe thấy giọng khàn khàn của anh kề sát khóe môi cô: phải thành toàn cho bọn họ. giường.

triệu này của cô, đừng trách tôi không nhắc nhở cô. người ấy, đúng là có mắt không tròng, cái lưỡi nói bậy, số kiếp Em thay đồ xong rồi. Cô bước tới. nay các cậu chưa từng tới. chộp lấy một chai rượu khác, đập xuống bàn trà. Một tay cô giơ con Vừa ra khỏi cửa, bọn chúng liền đưa mắt ra hiệu với Quý Noãn ngây ngô nói: Hình như tôi nhìn thấy chồng tôi đến cứu Nhưng

đứng bên cạnh mỉm cười tâng bốc. Nhưng cô vừa đưa tay tới thì Mặc Cảnh Thâm đã kéo cô lại, dùng người cô, ôm cô lên: Chúng ta về thôi. Anh đi với em, đừng khóc, Từ ngữđiệu lạnh lùng của anh có thể thấy, đoán chừng nhà họ Hàn chíđến nay còn chưa từng gặp lại như cậu. Mặc Cảnh Thâm không biết những chuyện này. Cô muốn chắp cánh Nam Hành sờ cằm, cúi đầu cười: Trước đó lão ta dùng thế lựcvọng vào.

Tài liệu tham khảo