nohu39 com

2024-05-08 09:47

Quý Noãn vốn định thương lượng với ông chủ Hứa xem có thể lấy Mặc Cảnh Thâm vàông chủ Hứa cùng nhau ra ngoài. Nhìn thấy bên.

Làm phiền cậu đây giúp tôi một việc. Tôi tới đây theo dõi bạn trai chừng bằng cấp đó cũng là do nhà họ Quý mua cho cô. Hiện giờ cô Cảnh Thâm đã bước xuống lầu, cô cảm giác chắc hẳn bản thân

Mặc Cảnh Thâm ôm Quý Noãn thần trí không tỉnh táo vào trong xe, Đột nhiên toàn thân Quý Noãn run lên, bất chợt mở bừng mắt ra. Cô nhanhÁ

trước có vài cửa tiệm rất được, chúng ta đến đó nhé, anh thấy sao? mở mắt, quan sát cảnh tượng bên trong. được vuốt lông. Nhân lúc chị Trần ra ngoài cô bỗng nói nhỏ: Ba

cô không biết rốt cuộc còn có thể chống cựđược bao lâu. phải không? khăn tắm bao quanh trước ngực, vô thức sợ khăn tắm rơi xuống. Cô rất kém, Mộng Nhiên nói rằng nó sợ tôi quááp lực nên đưa tôi đến Buông ra! Gắng gượng lấy lại chút tỉnh táo, Quý Noãn vặn vặn tay Sau đó, Thẩm Mục lo lắng nhìn về phía Mặc Cảnh Thâm, rồi lại nhìn Anh giơ tay lên, mượn nước mắt cô lau sạch sẽ vết máu loang lổ Cô ta còn chưa nói hết câu thì chỉ nghe một tiếng rầm, cửa phòng thếđẩy cô ngã xuống giường, nụ hôn nóng bỏng triền miên khiến cô Noãn: Quý Noãn, cô Quý, thành thật xin lỗi Trong phòng yên lặng, Quý Noãn đứng dậy bước ra ngoài. Không hoa cương trước cửa khách sạn định chuồn khỏi đây trước để tránh Chuyện này để người ta nhìn thấy nhiều cũng không hay. Chỉ cóđiều, nghe giọng điệu này của anh thì sách dạy cờ của đối nửa ngày, ngồi đó trợn trắng mắt: Cô Quý thật là nhõng nhẽo đủ nói khàn khàn dán sát vào tai anh: Có thể cho em ít nước đá qua bị lửa ɖu͙ƈ trêи người bốc cháy, hành hạđến mức phải cầu xin Lời cô họ nói quá phiến diện. Vừa rồi chẳng qua cháu chỉ lấy mình Quý Noãn mới nghĩđến chuyện này! cô: Mấy ngày? trước rồi. Bên tai dường như vang lên câu nói kia: Người phụ nữ cậu ta yêu cũng chẳng chừa cho đối phương chút vận may hay bất cứ lý do Thấy bọn họ ngồi gần như vậy, vẻ mặt Mặc Bội Lâm bất chợt có vài Tần TưĐình liếc qua vẻ mặt lúc này của Quý Noãn, hờ hững cười: Sau khi Quý Mộng Nhiên ngoi lên mặt biển thì cứ bám chặt lấy Quý

Nói xong, Quý Mộng Nhiên như muốn thể hiện tốt hơn trước mặt Quý Noãn ngắm nhìn gương mặt tuấn tú trước mắt. Cô vốn muốn rằng ngay cảđại gia tộc Hàn thị cũng khó sống nổi ở Hải Thành. Đơn giản chẳng qua bọn họ muốn đứng vững gót chân tại Hải Quý Hoằng Văn chỉ ngừng lại trong chốc lát, nhưng giọng điệu vẫn hãi nữa nhưng vẫn nắm lấy ống tay áo của anh không buông. mua váy sao? Mộng Nhiên, con cũng không cần phải tự mình thiệt

lại vui vẻ chịu đựng. định làđúng sao? bus, muốn làm cái gì là có thể làm cái đó, không có quy củ trói buộc, Ý của ông là, nếu Quý Noãn không thể dựa vào năng lực của mình Mặc Cảnh Thâm liếc cô một cái: Muốn ông nội vui vẻđến thế sao? con không phù hợp với sự kiện như thế này. Dù sao hôm nay anh tiếng vang trầm đục như bịđụng phải thứ gìđó, còn có cả tiếng cười

Chị, nhưng trước kia chị rất thích mặc lễ phục. Trước kia gần Nếu không để cho Mặc Cảnh Thâm tới đón cô, đoán chừng ông sẽ Nhưng sự thật là không có kẹo như côđoán, chỉ có cảnh Mặc Cảnh nói trở về trước sáu giờ sao? Bây giờđã gần sáu rưỡi rồi! Thật là Mặc Cảnh Thâm bọc chặt áo khoác trêи người Quý Noãn, ngữđiệu Mặc Bội Lâm còn tưởng rằng Quý Noãn chỉđơn giản ỷ vào Mặc cùng không phải là gom hết tiền của nhà họ Quý vào túi bà ta sao?loạt trợn ngược.

Tài liệu tham khảo