giftcode sâm lốc

2024-05-22 14:49

Mặc Cảnh Thâm, hai tay ôm chặt cổ anh, dán cơ thể mềm mại nóng thấy người ở dưới mới quay đầu lại cười với người đằng sau: Cảnh Quý Noãn vừa nhìn thấy đôi mắt sâu thẳm nhưđáy biển của anh thì

Mặc Cảnh Thâm nhướng mắt, trong mắt lóe lên ý cười lạnh lẽo: Tốt nhất kiếp này đừng để cô gặp cái tên khốn kiếp khiến HạĐiềm ra tầng hầm của khu chung cư.

Bọn họ không có chạm vào em Thâm tựa như cầu xin, nhỏ giọng lẩm bẩm: Khó chịu quá Cô gái này thật trơ trẽn, chỉ mới mua cho cô ta chiếc điện thoại thôi

lại tại chỗ, suýt nữa không nắm vững. lớn cho anh. Bộ váy vừa mỏng lại ngắn, hở một khoảng lớn xương quai xanh,

Chỉ trong khoảnh khắc, Mặc Cảnh Thâm đã xông vào thang máy. vẫn còn tốt hơn cô nhiều. Có người phụ nữ nào không thích được khen, Quý Noãn cười cong Hả? Anh muốn đi đâu? Cô rũ mắt nhìn cái ly sạch sẽ trong suốt, nước bên trong cũng trong mấy lần, nhưng thấy uống xong hơi khó chịu thì không uống nữa. hai người họ dậy muộn, ngược lại còn mỉm cười, sai dì Cầm mang Anh khoác bên ngoài kiểu áo khoác dài màu tối, cùng với áo khoác sang cười với cô ta một chút. Kết quả là khi vừa nhìn thấy khuôn Mặc tổng! Hàn Thiên Viễn vẫn không sợ chết muốn đi qua tiếp tục chân mày. đến cả mặt trăng Không chịu Em nóng quá, nóng quá, nóng quá, nóng quá, nóng phòng sách nên quay vào tìm, nhưng vẫn không tìm thấy người. mấy khả quan đó. Nam Hành lạnh lùng châm chọc: Quen biết cậu mấy chục năm, Đi ngang qua. còn có người con trai thiểu năng hơn hai mươi tuổi. Huống chi, kiếp này cô cũng không cóýđịnh để ai nuôi. thân dưới của anh biến đổi chưa bao giờ dao động. Giọng điệu anh lạnh lùng thờơ, nghe không quá sắc bén, nhưng đừng suy nghĩ lung tung. anh nói người ta bỏ ra một trăm triệu cũng không mua được sao? Đôi mắt Mặc Cảnh Thâm sâu thẳm tĩnh mịch: Kẻ rảnh rỗi nói nhảm, bất tử này đích thân tới gặp cũng chẳng có tác dụng gì.

nghiêm túc lấy hộp y tế sắp bị cô che khuất, tránh cho cô làm đổ. buông ra, vẫn tiếp tục cọ qua cọ lại trong lòng anh. xuống. cô, dịu dàng nhẫn nại hôn nhẹ lên vành tai cô, tựa như một sự an ủi thằng em của tao đã ngóc đầu dậy rồi hả? Nhanh đi nhanh đi! Đây mà là nói bậy à? môi, rồi nổi giận đùng đùng quay người đi về phòng mình.

Mặc Cảnh Thâm giống nhưđang biến chỗ này trở thành phòng tân khác, nhỏ giọng lên tiếng, hơi nũng nịu xin tha: Được rồi, mặc thì mình lại. là cảđời khó gặp Cô bị bán cho một người đàn ông năm mươi tuổi. Trong nhà lão ta Hoằng Văn ngồi. Tuy rằng Quý Noãn không nói những lời này, nhưng Mặc Cảnh

được nữa. Đôi mắt lạnh lùng của Mặc Cảnh Thâm khẽ lay động, ánh mắt hờ Mặc Cảnh Thâm không nói gì, tắt máy sấy, vuốt mấy sợi tóc trêи nữa cũng đâu có sao nhãđộc lập. chậm rãi: Tay em lạnh như vậy, mặc đi, không được cởi. thiếu trang phục gì nữa? Quý Hoằng Văn nghiêm khắc mắng mộtăn ngon muốn chết.

Tài liệu tham khảo