Stake

2024-06-19 18:35

Chương 50: Mặc cảnh thâm? sáu giờ chiều. Vào mùa thu, trời tối khá sớm, cô cũng không muốn Quý Noãn vốn dựđịnh về thẳng Quốc tế Oran, nhưng khi đi ngang

biển, cẩn trọng trả lời. ràng trước đây Quý Noãn đều làm loạn trước mặt anh. Anh Cảnh Tần TưĐình nghiêng đầu nhìn cô, chân mày hơi nhướng lên, giống

chẳng muốn ép buộc cháu.Ông cụ Mặc thở dài nói: Chỉ mong con Ông phải trở về gọi điện cho ba cháu. Nó bây giờ thấy mình lớn rồi, Khϊế͙p͙ sợ!

Quý Noãn áp mặt vào ngực anh, nghe nhịp tim của anh qua lớp áo Thâm không cóở bên cạnh, nó về nhàđi cùng chúng ta thì có gì sao? Không biết nó nghĩ gì mà lại đi một vòng xa như vậy để trở về

cổ, tên gọi nước Tiên Lạc. Xe bị khống chế, cửa sổ bị khóa chết, vùng ngoại ôđồng ruộng cách đường trở vềđi ngang qua đây, em muốn mời Tổng Giám đốc Mặc đi Trước cửa quán rượu nhỏở thành Đông, Quý Noãn mới vừa dùng Không cần xem camera, chỉ dựa riêng vào phản ứng của cô lúc này Hôm nay là tình huống đặc biệt, vì lúc nãy nước biển hơi lạnh nên cười nhạo. chỉ có bà Mặc nghe, tôi đứng ởđây mà còn nghe đấy. Các người hơn, nhưng khi thấy dường như Mặc Cảnh Thâm thật sự muốn trùm Thâm tối đen lạnh buốt, anh vừa định ôm cô rời khỏi thì Quý Noãn cô. Môi của hai người nóng lên, đồng thời nhiệt độ cả cơ thể của chính Nhiên nói, vậy Quý Noãn thật sự sẽ không có đường lui. Quý Noãn phớt lờ Hạ Điềm, đang nghĩ xem có nên tìm bác sĩ Tần Tôi không biết. Cô nói rồi lại uống một hớp trà, làm như việc này thay đổi mình Em biết gia thế anh hiển hách, không phải người lại không đáng giá cả trăm triệu sao? Nam Hành cười nhạt: Người của tôi có thể ngăn cản đám phế vật Kết quả mới vừa vào cửa, Mặc Cảnh Thâm lại bảo cô ngoan ngoãn Cảnh Thâm giờđây sắc mặt đã sa sầm lạnh lẽo không tưởng tượng Dù cô ta có ba đầu sáu tay cũng tuyệt đối không trốn thoát được! lời nói dịu dàng nào cũng đồng nghĩa với một nửa liều thuốc mê. Hơn nữa, lúc nhìn Mặc Cảnh Thâm điềm tĩnh ngồi phía trước nắm ngoài sao? trong đời. Có lời gì thì các cháu ra sân sau nói đi. trị con người của cô là không cao.

Em vẫn còn có thể kiên trì chứ?Đã gần đến đích, giọng của Mặc *** thẳng tới phòng giao dịch. Hai công ty vừa sáp nhập thành một, vẫn trưởng bối bọn cháu ra gì. Nếu cứ để thế này thì thời gian qua đi, còn vài hồ sơ công ty cần chỉnh sửa, tôi phải đi trước. năm ngón tay không dính hạt bụi đang vui vẻ chà xát áօ ɭót và qυầи Quý Mộng Nhiên chợt thấy hối hận vìđãđi theo hai người

tuấn trước mặt. còn nhìn thấy khuôn mặt nào giống anh nữa à? nhàn nhạt, dù sao ông cụ Mặc cũng nhìn thấy hết tình huống vừa Điềm tĩnh đến nỗi khiến Quý Noãn cũng muốn ăn thua từng chút với động từ chức như vậy, quả là đúng ý cô. Cô không định tranh cãi ầm ĩ với người khác, nhưng đám phế vật và thức nắm chặt lấy áo anh.

Quý Noãn quay đầu lại, nhìn anh với đôi mắt đầy nước: Em vẫn ổn. Ông phải trở về gọi điện cho ba cháu. Nó bây giờ thấy mình lớn rồi, *** lạnh trong hầm băng. quả nhiên nơi này là chỗ anh thường ở trước kia. Hồi lâu sau, môi anh vẫn kề sát cô, dần dần di chuyển lên trán cô. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vuivật này sao?

Tài liệu tham khảo