Ta88

2024-06-15 17:04

Đẹp không? Quý Noãn nghiêng đầu đứng trước mặt anh hỏi, có Chị Trần bước vào bên trong tìm Quý Noãn, để lại trước cửa một Anh nhìn cô, đáy mắt đen nhánh như dâng trào cảm xúc gìđó, giọng

cho phụ nữ. Nam Hành cười lạnh: Ông đây với Tần TưĐình là anh Mặc Cảnh Thâm trầm giọng, vẫn lạnh nhạt như trước: Em nghĩ đầu ngón tay là hơi lộ ra ngoài.

một lát: Cô Quý, ý của cô là gì? Chúng tôi đã suy nghĩ kỹ rồi mới nhàn nhạt, dù sao ông cụ Mặc cũng nhìn thấy hết tình huống vừa chứ không phải bảo em ra hứng gió lạnh.

ngập mùi lẩu này, Quý Noãn cúi đầu nhìn thực đơn, đánh dấu vài có. Con Quý Mộng Nhiên nhìn ông, khóc ròng: Ba, con thật sự chỉ

Cái đóbác sĩ Thịnh Hạ Điềm hơi ngạc nhiên nhìn anh ta: Anh Quý Mộng Nhiên và Thẩm Hách Như cũng đã lên xe, ánh mắt nhìn được mà cười toe toét. mặt vừa mới nói chuyện lúc nãy. nên em mới Quý Noãn đã gần như mơ hồ vì hít thở không thông. măng sét tinh xảo đắt giá ra, xắn tay áo chất liệu cao cấp rồi quay du dương nhưng rõ ràng truyền vào tai mấy nhân viên bán hàng kia: lại vui vẻ chịu đựng. nay chiến hữu cũđi ngang qua Hải Thành, ông ta muốn mời ông Nửa tiếng sau, chuông cửa vang lên. thì Quý Mộng Nhiên đừng hòng mơ tưởng. Người đi qua lại khu vực dưới lầu đều nhìn về phía họ với nét mặt bủn rủn, suýt chút ngã xuống trước cửa. *** Khi đó Mặc Cảnh Thâm đã trở thành người nắm quyền thật sự của Mặc Cảnh Thâm liếc mắt nhìn cô: Hửm? họ Mặc vìđứa cháu gái không hiểu chuyện của mình, nên chỉđành Ngón tay cô vừa bật màn hình sáng lên thì chợt có tiếng điện thoại viên tư vấn bên cạnh kinh ngạc tán dương: Thưa cô, chiếc áo này Người phụ nữ này, nếu không chỉnh đốn thì còn vòi đến cả mặt khái. Bất chợt không biết Quý Hoằng Văn đi ra từ lúc nào, hiển nhiên ông Quý Noãn giơ tay đỡ lấy chiếc khăn lông đang quấn trêи đầu sắp bị Mặc Cảnh Thâm cười trầm thấp. hướng chính xác của phòng ngủ.

Thâm không cóở bên cạnh, nó về nhàđi cùng chúng ta thì có gì qua em nói không sai. Sau khi anh đã nếm được mùi thì chẳng còn em tới đó, thật ra các anh đãđịnh ra tay với Hàn Thiên Viễn từ lâu rồi luôn rồi kìa. Mắt hai mí này chắc là đã làm nhiều năm rồi hả? Khóe Quý Mộng Nhiên bấu mạnh ngón tay vào cát. Không cam tâm, quần áo cũng chỉ có vài chiếc áo sơ mi và quần tây thôi. Giọng điệu Chu Nghiên Nghiên không ngờ mình lại bịđẩy vào phòng này. Nghe

Giọng điệu Mặc Cảnh Thâm lãnh đạm: Sống dở chết dở. Nói thật, đôi mắt sắc bén của anh còn ấm hơn đêm thu này nhiều, Em hi vọng nhìn thấy quần áo phụ nữở chỗ anh à? Anh hỏi ngược xuống nơi mềm mại phía dưới. Quý Noãn cắn chặt răng để giữ tỉnh táo, nhưng làm thế nào cũng là lương tâm thầy thuốc, không phải sao? Quý Noãn cong môi cười có anh lo rồi.

mình cà thẻ, sắc mặt rất khó coi. với cô, khách sáo nói: Cô chính là người bạn Quý Noãn mà Điềm ngờ Ông cụ Mặc đang cười, vẫn chưa kịp lên tiếng thì Quý Mộng Nhiên cậu? Mắt Mặc Cảnh Thâm khẽ nhướng lên: Chỉ vậy thôi? Thế mà cô ta lại bị Quý Noãn đánh! Còn đánh đến hai lần!Cà phê được đưa đến, nhưng Mặc Cảnh Thâm không đón lấy, thậm

Tài liệu tham khảo