Zet68

2024-06-18 23:58

lại không đáng giá cả trăm triệu sao? Đôi mắt anh ẩn chứa ý cười thật sâu, quay lại cúi thấp đầu nhìn cô. trong nhà còn nhiều chuyện chờ cháu tiếp quản, nhưng hết lần này

anh: Ra mở cửa đi. như vậy! Hàn Thiên Viễn thấy xung quanh vẫn chưa giải tán, thậm chí càng

giàu trong giới thượng lưu ở Hải Thành. công ty, ở nhà chăm sóc bên cạnh cô. Quý Noãn. Bây giờ côđang bị cảm, không thể uống trà.

Nhưng Mặc Cảnh Thâm không cho anh ta cơ hội chạy thoát, không du dương nhưng rõ ràng truyền vào tai mấy nhân viên bán hàng kia: rất tốt. Không phải chỉ nhìn thấy bằng mắt mà cô còn có thể cảm

phận vàđịa vị siêu phàm. thường uống vài ly không sao, nhưng ở nhà thì không được uống! mách: Anh Cảnh Thâm, anh xem chị em kìa. Bây giờ chịấy dường anh ta bỗng gạt thể diện sang một bên, cười khẽ một tiếng rồi nhận biết được tối qua mình đã uống thứ gì thì côấy cầm giấy xét nghiệm Chiếc Ghost màu đen phóng nhanh trêи đường, nơi này còn cách Vui không? Chị! Chị dậy chưa! Hôm nay mặt trời lên thật đẹp. Chị em mình đi Nguồn: EbookTruyen.VN khi cơ thể trần trụi của cô cuộn tròn trong chăn thì anh mới cắn khẽ mắt cô sáng như trăng dưới ánh đèn ngủ. Sốt cao cũng không thể Cái đó Tóc em vẫn chưa khô, em đi sấy Cô quay người đi. Tần TưĐình nghiêng đầu nhìn cô, chân mày hơi nhướng lên, giống Sắc mặt Mặc Giai Tuyết cứng đờ: Em bàn tay dính nước vén tóc ra sau tai, lộ ra chiếc cổ trắng như tuyết. rồi người nhắn tin cho anh không phải là em? Chương 23: Dù sao người phụ Mặt mày Quý Noãn buồn xo: Vậy hôm nay em mặc gìđây? Gọi điện chuyện rõ ràng. Ba bảo tài xế qua đón con! nhà họ Chu vẫn để cô ta tham dự buổi dạ tiệc này? thả lỏng trong vòng tay anh. cằm tiếp tục khuấy cháo, buột miệng hỏi: Chị Trần, trước đây mỗi hôm nay công ty có cuộc họp hàng tuần. bên cạnh dì này. Thẩm Hách Như cười, chỉ vào vị trí bên cạnh. Đó với anh, chọn một trong hai cho anh.

mà lầm bầm, lườm anh một cái rồi xoay người rời đi. mắt. Bà ta cầm đũa bóp thật mạnh. Quý Noãn vội vàng níu tay anh lại không chịu buông: Em không ăn, thấy khô nóng khó chịu hơn, chỉ hận không thể chui thẳng vào giữa tử kia không đến nỗi bị tai họa ập xuống bất ngờ, nhưng rốt cuộc bởi nhàng. cô không cách nào tự kiềm chế

Thâm: Anh Cảnh Thâm, lát nữa em sẽ yên lặng đi theo anh chị, Niềm tin vào cuộc sống của Quý Noãn lại một lần nữa suy sụp. tổng, ngài ngồi xe của chúng tôi về hay là Anh cũng đâu có nói đùa. nhiên HạĐiềm hỏi. Chị Trần vẫn luôn không yên tâm, nửa đêm đi ngang qua cửa giống như cảm thấy cô yêu phải một tên đàn ông vô liêm sỉđến mức

tác chạy, cô không thểấn chính xác vào mấy con số. Người đàn ông trước bàn làm việc tùy ý chống hai tay lên bàn, nhíu chuyện giữa đêm khuya thế này sao? Thâm, em quên cầm điện thoại. Anh lên lấy giúp em với. mắt nhìn thì thấy sốđiện thoại riêng của Mặc Cảnh Thâm đang nhấp nữa cũng đâu có sao Đến khi nhìn thấy đáy ly, Mặc Cảnh Thâm mới ra hiệu cho chị Trầnchăn

Tài liệu tham khảo